Thứ Tư, 9 tháng 7, 2014

Rừng NaUy (Norwegian Wood)


Truyện viết theo dạng hồi ức khi nhân vật "tôi" nhớ lại thời trai trẻ đau đớn, bi tráng của mình và của bạn bè mình, nhớ về những biến cố đã thay đổi cuộc đời mình mãi mãi và những ký ức khó có thể phai nhạt. Khởi đầu truyện là lúc nhân vật "tôi" ngồi trên máy bay tới Đức, nghe bản nhạc quen thuộc "Norwegian Wood" của Beatles và đây cũng là tên được đặt cho truyện thành ノルウェイの森 ("Rừng Na Uy"), tuy nhiên đây là cách dịch sai vì bài hát vốn có nghĩa là "Gỗ Na Uy" chỉ căn phòng được lát bằng gỗ nhập từ Na Uy. 
Mối tình sâu sắc nhất của bạn có gắn liền với một bài hát nào không? Một cảnh trí nào không? Như một căn phòng trong đêm mưa mùa hạ? Một chiều thu ngoài bìa rừng hoang vắng? Rừng Na-uy là tên một bài hát của nhóm nhạc Beatles nổi tiếng 

"Tôi từng có một cô gái, mà có lẽ đúng hơn là cô ấy đã từng có tôi...Cô ấy dẫn tôi vào phòng và bảo ngồi đâu cũng được, nhưng tôi thấy chẳng có chiếc ghế nào...Khi tỉnh dậy tôi chỉ có một mình, con chim ấy đã bay đi rồi" Giai điệu và cấu trúc bài hát rất giản dị, những sự kiện làm biến đổi cả cuộc đời ta thường gắn liền với những cái giản dị. Ký ức khi đã trưởng thành thường cũng chỉ xúc động vì những điều giản dị

Giản dị như sự thật.
Như bốn mùa.
Như sống chết. 




Kizuki và Naoko
Đây là hai nhân vật yếu ớt và lạc lõng trong cuộc sống. Truyện không miêu tả nhiều về Kizuki, nhưng có thể thấy đây là một con người được bao bọc quá đáng, ít được quan tâm và không hòa đồng, hoạt bát như những đứa trẻ khác. Đó là lý do mà Kizuki và Naoko chơi với nhau từ nhỏ và sau này thành người yêu của nhau: Hai người yếu ớt và mất liên lạc với xã hội nương tựa vào nhau. Kết quả là cả hai cùng tự sát! Tóm lại là họ bị mất bản năng sinh tồn vì cái gì cũng có sẵn, và không có ai để nương tựa về mặt tinh thần nên trở nên yếu ớt. Không có ai hướng dẫn họ trong cuộc sống. Họ không và không dám bước chân ra thế giới bên ngoài, không dám mạo hiểm. Họ chỉ sống bám vào Watanabe để liên lạc với thế giới xung quanh. Họ là những kẻ sống bám vào người khác. Naoko mặc dù sau này được Watanabe giúp đỡ hết mình nhưng vẫn không thể nào vượt qua được căn bệnh tâm thần của mình. Mặc dù Naoko muốn khỏi bệnh nhưng không tìm được đường thoát ra nữa.

Chị gái của Naoko
Là dạng con ngoan trò giỏi, luôn là niềm tự hào của cha mẹ. Người luôn sống vì ý muốn của cha mẹ nhiều hơn là ý thích của mình. Tự sát vì cảm thấy trống rỗng và khổ sở. Lý do thì đơn giản: Sống không theo đúng bản năng, tiếng nói bên trong của mình mà chỉ theo chỉ thị của người khác.

Ishida Reiko
Cũng là một người không biết sống cho bản thân mà chỉ sống theo sự ca ngợi của xung quanh: Một tài năng âm nhạc. Sợ bị mất danh hiệu đó tới nỗi căng thẳng thần kinh và liệt ngón tay, không tham dự được buổi biểu diễn quan trọng. Từ đó cảm thấy bản thân mình thật xấu xí, vô dụng và bị tâm thần. Về sau được chữa khỏi, làm cô giáo dạy đàn rồi bị bé gái học đàn dụ dỗ quan hệ đồng giới, khi muốn thoát ra thì bị bé gái này đơm đặt và bị tâm thần lại. Mặc dù có tình yêu của chồng và con gái nhưng Reiko vẫn không sao thoát khỏi căn bệnh tâm thần và cuối cùng là vào trại tâm thần ở trong rừng.

Nagasawa
Bạn thân của Watanabe ở ký túc xá, nhà giàu, đẹp trai, thông minh và chỉ coi phụ nữ là món đồ chơi. Trong truyện, Nagasawa là người có trí thông minh cao, tương lai xán lạn, hướng đến làm chính trị gia và được đồn là ngủ với hàng tá cô gái ngày này qua ngày khác. Nagasawa luôn khinh miệt những kẻ xung quanh vì bọn chúng quá đầu đất và lúc nào cũng hô hào những khẩu hiệu rỗng tuếch hay tham gia các phong trào để cảm thấy mình quan trọng.

Hatsumi
Bạn gái của Nagasawa, sau này không chịu nổi tính lang chạ của Nagasawa nên bỏ đi lấy chồng và định cư nước ngoài. Tuy nhiên, cuối cùng vẫn tự sát. Có lẽ vì cuộc sống hôn nhân quá tù túng và cô không thích ứng được.


Toru Watanabe
Là người chứng kiến những cái chết của những người xung quanh. Sống nội tâm, ít bạn và chỉ có một người bạn thân là Kizuki. Khi Naoko bị tâm thần, Watanabe cố gắng giúp Naoko thoát ra như một cách để níu giữ mối liên hệ với Kizuki cũng như tình thương với Naoko. Watanabe là một người sống nội tâm, giàu tình cảm và hay cảm thương nên luôn cảm thấy mình có trách nhiệm phải cứu giúp Naoko khỏi căn bệnh thần kinh. Tuy nhiên, anh đã thất bại. Sau cái chết của Naoko, Watanabe đau khổ cùng cực và bỏ đi bụi khắp nước Nhật, nhiều khi không xu dính túi.

 Midori 
Có cảm tình với Watanabe nhưng không được đáp lại, vì Watanabe lúc đó lại yêu Naoko. Tuy nhiên, cuối truyện Watanabe biết ai là quan trọng với mình và gọi điện cho Midori...truyện kết lửng ở đây để tùy mỗi chúng ta cảm nhận rằng Midori có là người mãi mãi về sau của Toru Watanabe hay không? Với tôi, tôi cảm nhận được khoảnh khắc im lặng của Toru và Midori ở hai đầu dây điện thoại chính là khoảnh khắc hai trái tim họ cùng một nhịp, hai tâm hồn chan hòa vào nhau, mọi thứ quay cuồng như thể thời gian và không gian đang đứng im.



Còn bạn, cuộc đời của bạn là cả một cõi riêng tư khác biệt, và bạn sẽ còn tìm được nhiều cái hay cái lạ nữa khi đọc Rừng Na-uy. Từng nghĩa trong tiểu thuyết cũng như xiêm y mỹ nhân, lớp lang của nó hấp dẫn đến đâu là tuỳ ở lòng người lần mở, và khi ta tưởng đã đến nơi thì hoá ra mới chỉ là bắt đầu. Cái duyên của Murakami là ông động được đến tơ lòng sâu kín của tất cả mọi người. Mong rằng những ân hưởng văn chương và cuộc đời mà tôi đã nhận được từ ông vẫn nguyên vẹn trong từng con chữ Việt mà tôi đã lựa chọn để kể lại Rừng Na-uy cho bạn nghe với tấm lòng bồi hồi trân trọng của mình.